thật sự không thể ăn đuôi sao
1. Boyish phóng khoáng, quyến rũ. Ảnh: aminoapps.com. Cá tính và mạnh mẽ nhưng cũng không kém phần quyến rũ - đó chính là HyunA - đại sứ Calvin Klein. Bạn có thể mặc cả set đồ tracksuit nếu tự tin vào thân hình gợi cảm, phối cùng băng-đô và để tóc xõa tự nhiên như HyunA
1. Thằn lằn Basilisk có biệt danh là thằn lằn 'Chúa Giêsu Kitô' có thể chạy trên mặt nước để thoát khỏi những kẻ săn mồi. Những loài thằn lằn ăn tạp này chỉ có thể đi khoảng 20 feet (Khoảng 6m) trên mặt nước trước khi bắt đầu chìm. 2. Con thằn lằn lớn nhất phát triển lên đến 10-11 feet. Thằn lằn Komodo là loài thằn lằn nặng nhất trên trái đất.
Viêm dạ dày ruột lỵ nghiêm trọng hơn và có thể kéo dài nhiều tuần. Ngoài ra, AH cũng liên quan tới bệnh viêm mô tế bào, nhiễm trùng gây viêm trong các tế bào da, eczema… Trong một số trường hợp bệnh nghiêm trọng, AH có thể gây hoại tử fasciitis, đây chính là những trường hợp được mọi người gọi là vi khuẩn ăn thịt người.
long tộc gặp chuyện không may, Bạch Long ngốc chỉ biết ăn bị nhầm là người phàm đưa vào trong cung, đến lúc này, Bạch Long ngốc như cá gặp nước. ngày nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó: "Cái đuôi? Có thể ăn không?"
Mà thực ra không lẩm cẩm thì làm sao tôi có thể lạc được vào cái nhà hàng choáng ngợp cỡ đệ nhất, đệ nhị miền Tây đó. Còn tướt! Bạn bè một thuở kiêu dũng của tôi bây giờ gặp lại, cũng như tôi, sao mà ngán ngẩm quá thể!
lirik lagu halo halo bandung dinyanyikan dengan tempo. Nhưng khuôn mặt này lại giống với người nọ, ngay cả khi Chu Kì Nghiêu đối mặt với khuôn mặt ngớ ngẩn này, hắn cũng không thể đối xử tàn nhẫn giống với người ngoài bên kia, ngay khi đám người Tô Toàn nghĩ tiểu thái giám này sẽ hộc máu ba thước, kết quả làm cho người ta khó có thể tin chính là, tân đế trong triều có tiếng là tàn ác có thể xem như không nghe thấy câu nói kia, trực tiếp mở miệng kêu trở Toàn “….” Vì sao hắn lại có dự cảm, tên ngốc tử này sẽ có ngày bay lên trời?Cũng không biết ngốc tử này từ nơi nào chạy tới, hắn tuy rằng nhanh chóng hô khởi giá, nhưng cũng nhanh chóng cho người đi điều tra thân phận của tiểu thái giám trong long liễn, Long Bạch Bạch không dám tiến lên, lúc trước ở Vân gia, hắn không được phép ngồi trên xe ngựa, hắn là được Vân lão thái gia mang về, làm nghĩa tử của Vân tướng quân, một năm đầu còn tốt, nhưng hai năm sau lão thái gia không còn, hắn trên danh nghĩa vẫn là nghĩa tử, nhưng đại ngộ cũng không khác với hạ nhân Long Bạch Bạch không hiểu những thứ này, dạy hắn như thế nào, hắn liền làm như phút này hắn ngồi xổm cách đó không xa, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt Chu Kì Nghiêu, thấy đối phương lạnh nhạt nhìn qua, lập tức lộ ra nụ cười ngốc nghếch “Hì hì…..” người này thật tốt, còn cho hắn ăn no, để cho hắn làm quỷ biểu đạt tâm tình vui sướng của mình, Long Bạch Bạch khoanh tay ngồi xổm xuống, tiến lên một bước trước cởi mũ ra bây giờ cũng không cần đội lại nữa, cũng không biết ném nó ở chỗ nào, giờ phút này lại đang ngồi xổm ở đây, tóc ban đầu được mũ giữ lại hiện giờ lại xõa tung, có một ít rũ xuống mặt đất, sợi tóc đen cùng với thảm nhung màu trắng trong long liễn hình thành nên sự đối lập, làm cho người ta không thể bỏ mắt của Chu Kì Nghiêu dừng trên người Long Bạch Bạch, rồi như là trên khuôn mặt ngây ngốc hiện giờ nắm bắt được một chút phong thái của thiếu niên năm càng nhìn lại càng tự ngược bản thân, rõ ràng ngoại trừ khuôn mặt thì không có chỗ nào giống, nhưng hắn vẫn một lần lại một lần tự ngược muốn Bạch Bạch thoải mái cho hắn nhìn, vẫn ngồi chồm hổm nửa canh giờ, khi bụng kêu vô số lần, rốt cục cũng đã tới Dưỡng Tâm liễn được hạ xuống, Chu Kì Nghiêu mở ra ánh mắt đã sớm nhắm lại, cũng không để ý tới Long Bạch Bạch nữa, nâng bước chân đi xuống long liễn, nhanh chóng đi vào đại điện, dọc theo đường đi cung nhân đều quỳ theo đường đi Long Bạch Bạch đại khái biết được đi theo người này thì có thịt ăn, liền nhanh chóng chạy chậm theo sau, mà ở phía sau có Tô Toàn vội vàng đi theo, biết rõ như vậy không hợp lý, nhưng hoàng thượng không mở miệng, hắn sao dám ngăn người chi, nghĩ tới lúc trước hoàng thượng đăng cơ lấy lực một người bức lui gần một ngàn phản quân, Tô Toàn còn sợ run cả người, cảm thấy là do mình nghĩ nhiều, dựa vào võ công của hoàng thượng, sợ là cả vương triều Đại Chu này không ai có thể sánh tin tức hoàng thượng ở ngự thiện phòng mang theo một tiểu thái giám trở về Dưỡng Tâm điện, lập tức truyền khắp cả hậu cung, ai cũng đều tìm hiểu thân phận của tiểu thái giám khi Chu Kì Nghiêu trở về tẩm điện, ở cửa đại điện ngăn cản Long Bạch Bạch lại, quét mặt nhìn Tô Toàn, lạnh lùng phân phó “Dẫn hắn đi tắm rửa, sau đó cho người chuẩn bị bữa tối cho ta.”Tô Toàn bình tĩnh trả lời “Vâng”. Nhưng tận đáy lòng thì đang sóng gió cuồn cuộn, hoàng thượng sẽ không thật sự thích tiểu thái giám này chứ?Ai ngờ Long Bạch Bạch đi theo Tô Toàn ra ngoài, vừa nghe phải tắm rửa, liền sống chết không chịu, ôm cây cột ở đại điện, không ai có thể kéo hắn xuống dưới, cũng sợ làm bị thương chủ tử tương lai, đều bó tay bó Toàn đau đầu khoát tay, để cho bọn họ đi truyền lệnh trước, lúc này có người đi vào thì thầm vào lỗ tai hắn, báo cho hắn một chuyện, Tô Toàn biến sắc, vẻ mặt phức tạp nhìn Long Bạch Bạch, nhanh chóng đi vào nội Toàn đứng ở ngoài nội điện, cho tới khi bên trong truyền ra động tĩnh, hắn mới mang theo một nhóm cung nhân đi vào, thay tân đế rửa mặt chải đầu thảo đáng, sau đó buộc tóc đội phát quan và thay quần áo. Tân đế đăng cơ nửa năm, mỗi tháng sẽ đi lãnh cung, trở về nhất định sẽ tắm rửa, nhưng cho dù không thích lãnh cung, lại vẫn sẽ Toàn chờ Chu Kì Nghiêu ổn thỏa xong, mới cho mọi người lui ra, nhỏ giọng bẩm báo “Hoàng thượng, nô tài có việc bẩm báo.”Khuôn mặt của Chu Kì Nghiêu không hề có gợn sóng, chỉ là lạnh nhạt liếc hắn một cái. Vẻ mặt Tô Toàn phức tạp cúi đầu xuống nói “Hoàng thượng, thân phận của tiểu thái giám mà ngài vừa mang về đã được tra rõ, hắn….. cũng không phải là cung nhân trong cung. Mà là…. Hậu phi.”“Hử?” Chu Kì Nghiêu rốt cục có phản ứng, giương mắt, chờ Tô Toàn tiếp tục nói. Tô Toàn cũng không thể tưởng tượng được, thậm chí hoài nghi ngốc tử này không phải khờ thật, mà là cố ý giả ngu để tiếp cận hoàng thượng.“Tên của hắn là Vân Bạch Liệt, là ba tháng trước được Vân gia đưa vào cung, vẫn đợi ở hậu cung, không biết vì sao hôm nay lại xuất hiện, có phải hay không….” Cố ý xuất hiện?Tô Toàn muốn nói ra bốn chữ này, rồi lại không dám mạo muội suy đi theo tân đế đã sáu tháng, đến này cũng không hiểu rõ lòng của hoàng đầu hắn nghĩ hoàng thượng sẽ tức giận, dù sao đó là Vân gia, lúc trước Vân gia vẫn duy trì đối đầu với tân đế, hiện giờ tân đế đăng cơ, người Vân gia cảm thấy bất an, cái nút này khiến cho người ta không thể không nghĩ ngờ hoàng thượng cũng không lộ ra vẻ mặt gì, chỉ đứng dậy “Đi thăm dò, trẫm nhớ rõ Vân gia cũng không có con nối dòng nào tên là Vân Bạch Liệt.” Dứt lời liền đi nhanh ra nội Kì Nghiêu đi vào đại điện, Long Bạch Bạch còn đang ôm cây cột không nhân vây xung quanh đang ngửa đầu nhìn, hai ba người ở dưới mặt đất nhìn Long Bạch Bạch đau đầu không thôi, hoàng thượng sao mà mang về một người ngốc sao, đây là mang tổ tông họ còn chưa gặp qua người nào có thể trèo cao như Bạch Bạch lại không thấy người phía dưới, mắt hắn nhìn chằm chằm ngự thiện cách đó không xa, món nào cũng thơm khiến hắn thèm nhỏ dãi, nhưng hắn không dám, ở trong điện mỗi lần đều là ma ma ăn trước, sau đó hắn mới được phép ăn, ma ma giải thích đây là quy không hiểu, cũng chỉ có thể chờ, nhưng đợi tới cuối cùng chỉ còn lại rất ít rất ít đồ ăn, hắn liền cả ngày đói bụng, nếu lần này không phải thật sự đói, hắn cũng sẽ không chạy tới, không chạy tới cũng sẽ không phải ăn bữa cơm chặt đầu cuối cùng Bạch Bạch càng nghĩ càng thương tâm, sau đó hắn nhìn thấy người bộ dáng rất tốt cho hắn cơm ăn, ánh mắt của Long Bạch Bạch sáng lên, từ trên cây cột lưu loát tuột xuống, đẩy mọi người ra liền vui vẻ chạy tới trước mặt Chu Kì Nghiêu, vẻ mặt chân thành nhìn hắn “Có thể ăn cái gì không?”Người trong đại điện nhanh chóng quỳ xuống cùng lúc đó còn có âm thanh hấp tấp truyền tới, tên ngốc này có phải điên rồi không? Đòi đồ ăn từ hoàng thượng còn chưa tính, hắn, hắn hắn không phải là muốn cùng hoàng thượng cùng nhau ăn cơm đó chứ? Đây là tội rơi Kì Nghiêu liếc hắn một cái, nếu đối phương quả thật là người trong hậu cung, ngồi ăn cùng bàn cũng không sao, hắn lướt qua Long Bạch Bạch ngồi ở chủ vị, sau khi Tô Toàn biết được thân phận của Long Bạch Bạch, cũng chi kỉ sắp xếp chu người thấy một màn này, đầu càng cúi thấp, bắt đầu làm chuyện của ngờ, bên này chuẩn bị thỏa đáng, không biết khờ thật hay là giả ngốc lại đứng bên cạnh Chu Kì Nghiêu, đôi mắt trông mong, lại không nhúc nhích. Chu Kì Nghiêu giương mắt, ánh mắt lạnh nhạt, nhưng nhìn khuôn mặt này, hắn không thể tàn nhẫn được, từ khi đem nam nhân này về, hắn đã biết mình mềm Kì Nghiêu hiếm khi nhẫn nại chỉ chỉ vào vị trí bên cạnh “Ngồi xuống.”Luôn luôn nghe lời Long Bạch Bạch lại lắc đầu “Không, không cần, ngươi ăn xong…. Ta lại ăn.” Hắn là sợ bị ma ma đánh. Trước kia hắn đói quá, đã lén ăn trước một khối điểm tâm lót bụng, nhưng ma ma lại mượn quy củ dạy dỗ hắn, hắn cũng không hiểu, liền chịu đựng đau đớn, sau này hắn cũng không Kì Nghiêu nhếch mày lúc này ngốc tử này sao lại biết quy củ như thế ? vừa rồi giống như con khỉ, động tác lưu loát lá gan cũng không Kì Nghiêu cũng không để ý, Tô Toàn vội vàng cầm đũa bạc qua, Chu Kì Nghiêu ăn một miếng, chợt nghe thấy bên cạnh ực » một cái thật lớn …. »Hắn hạ mắt lại ăn một miếng, lại nghe thấy một tiếng, điều này làm cho hắn sao có thể ăn ?Chu Kì Nghiêu đau đầu, Ngồi xuống, cùng nhau. »Ai ngờ tiểu ngốc tử này vẫn lắc đầu như cũ Không, không cần, ma ma nói không thể ăn trước, phải đợi ăn xong rồi mới được ăn, nếu không sẽ bị đánh. » hiện giờ hắn nhớ lại vẫn còn cảm thấy đầu Chu Kì Nghiêu nghĩ tiểu ngốc tử này hiểu quy củ, giờ phút này nghe vậy thì ngẩn ra, nhíu mày, Bị đánh ? »Tô Toàn cũng sửng sốt, lần đâu tiên hắn nghe thấy hậu phi ăn gì đó còn phải chờ người khác ăn xong, nếu không sẽ bị đánh ? đây là quy củ nhà ai ?Long Bạch Bạch nghĩ hắn không tin, liền kéo ống tay áo lên, giống như hiến vật quý » cho Chu Kì Nghiêu xem Ngươi xem ngươi xem, ta không nói dối nha, thật sự sẽ bị đánh, hiện giờ ta rất tuân quy củ, cũng không dám tái phạm nữa. » Dứt lời, còn ưỡn ngực giống như không bị đánh là chuyện rất tự Kì Nghiêu nhìn cánh tay trước mặt hắn, vốn lơ đễnh, nhưng khi nhìn thấy vết sẹo cũ ở bên trên, vết bầm đã qua lâu thì màu sắc sẽ nhạt đi, nhưng làn da của ngốc tử này rất trắng, vẫn khiến cho người ta thấy ghê mặt của Chu Kì Nghiêu lập tức đen xuống, Tô Toàn cũng bị khí lạnh trên người đối phương làm sợ run run, không dám lén nhìn, nhưng vừa mới lơ đãng nhìn thấy cũng đủ hù chết hắn, người của Vân gia cũng thật độc ác, ngay cả đầy tớ cũng dám ức hiếp chủ tử, tùy ý đánh ra ngốc tử này là ngốc thật, nếu không ai sẽ chịu cho người khác đánh như vậy, trách không được ngốc tử này không để cho người ta mang đi tắm, chỉ sợ cũng là do ma ma dặn dò, trước mặt người ngoài không thể cởi quần áo, hắn liền nghe rửa không phải là phải cởi quần áo sao ?Long Bạch Bạch vốn đang chờ khích lệ, kết quả lại nhìn thấy người đẹp này đen mặt, liền mím miệng bất an nhìn qua, cũng không dám nói chuyện, cứ nhíu mày như vậy đứng ở chỗ đó, không có ngẩn ngơ, khiến cho Chu Kì Nghiêu trong nháy mắt hoảng hốt, giống như trước mặt mình chính là người nọ, là người năm đó đã cứu hắn khỏi vực sâu nước sôi lửa bỏng, loại ảo giác này khiến cho Chu Kì Nghiêu giận dữ mà nở nụ cười Tô Toàn ? »Tô Toàn vội vàng trả lời Có nô tài. »Môi Chu Kì Nghiêu giật giật đi thăm dò. »Tô Toàn lập tức tự mình dẫn người đi. Mà lúc này, sắc mặt Chu Kì Nghiêu mới tốt lên một chút, hắn nhìn Long Bạch Bạch đang bất an Nơi này của trẫm không có quy củ này, ăn đi, tất cả những thứ này đều là của ngươi. » bị việc này quấy nhiễu, hắn cũng không muốn mắt Long Bạch Bạch sáng ngời Thật, thật sự ? »Chu Kì Nghiêu ừ một tiếng, kết quả ngốc tử này lại hỏi một câu Sẽ không bị đánh chứ ? »Chu Kì Nghiêu liếc mắt nhìn hắn một cái hỏi nhiều sẽ mang bỏ đi. »Kết quả, giây tiếp theo liền nhìn thấy ngốc tử này hoan hô một tiếng, lập tức ngồi xuống, chưa đầy một nén nhang, Chu Kì Nghiêu chứng kiến một màn mưa gió bão bùng, cũng lần đầu tiên biết được, thế gian này thật sự có quỷ đói đầu thai, ngốc tử này sợ là thùng cơm chuyển thế ?
Long Bạch Bạch ở Dưỡng Tâm điện của Chu Kì Nghiêu nghỉ ngơi một đêm, khi hắn đang ngủ không biết trời trăng mây gió gì, cả hai hậu cung nam nữ của Đại Chu lại bị làm cho sóng to gió lớn, ai mà chẳng biết ba tháng trước hậu cung của tân đế đã đầy tràn, nhưng lúc trước vẫn không cho gọi người thị là bởi vì không có vị cung phi nào thị tẩm, tất cả mọi người đều giống nhau, đều sống an nhàn không có chuyện nhưng tân đế đột nhiên lật bài tử, thể mà lại chọn một ngốc tử, hơn nữa đó lại chính là Vân phi khiến cho hậu cung càng kinh vị của hoàng thượng như thế nào? Lần đầu tiên chọn người, lại chọn một ngốc tử?Sau khi hỏi thăm xong mới biết được rằng ngốc tử này là cố ý “tình cờ” gặp hoàng thượng ở bên đường, đều tức giận nghiến răng nghiến lợi thực đê tiện, thế mà lại giả ngu? Sớm biết hoàng thượng sẽ chịu như vậy thì các nàng đã sợ hãi sự tàn bạo của tân đế, nên các nàng cũng không dám là lúc trước tân đế đăng cơ từng lấy một chắn ngàn, màu chảy thành sông, điều này càng khiến cho các nàng tưởng tượng đó là một người đàn ông có cơ bắp khủng dù phụ thân của các nàng đều nói, bộ dạng tân đế tuấn mĩ các nàng cũng không tin, cảm thấy phụ thân là cố ý muốn điểm tô cho hoàng thượng, không dám nói nửa tử không đúng về hoàng sau khi vào cung ba tháng nhìn thấy nhiều hậu phi như vậy, không chỉ có nữ mà ngay cả nam cũng có, mọi người đều nóng lòng chờ đợi, chỉ còn chờ lọt vào mắt xanh của hoàng thượng để một bước bay lên cành cao. Tâm tình của các nàng cũng không thay đổi, hoàng thượng xấu thì cứ xấu đi, tốt xấu gì hiện giờ cũng phải đi lên để tạo chút quyền lực cho gia tộc mình, mọi người vào đây ai cũng nghĩ như thông suốt là một chuyện, nhưng hoàng thượng vẫn không cho cơ hội, các nàng đều đang đợi, kết quả lại để cho một ngốc tử chiếm hậu phi đều nhớ rõ ngày hôm sau đi thỉnh an thái hậu mới gặp được Vân phi quốc sắc thiên hương kia, nhưng sau đó nhìn thấy bộ dạng của đối phương khờ khờ ngốc ngốc liền thả lỏng, hơn nữa thái hậu ghét bỏ vì chọn sai nên đem người sắp xếp ở một cung vắng vẻ, các nàng càng yên tâm rằng hoàng thượng đồng ý cho cả nam và nữ đều tiến cung, nhưng là một người nam nhân, bộ dạng cho dù đẹp thì có thể làm gì? Cũng không thể gây ra sóng gió gì?Kết quả Vân phi thế mà giả ngốc, nếu không vì sao có thể đúng dịp gặp được hoàng thượng? còn vừa vặn được hoàng thượng coi trọng lưu lại thị tẩm? Vân phi này thật quá âm hiểm, thế mà dám giả ngốc để các nàng buông lỏng cảnh giác!Nữ phi bên này nghĩ như vậy, mà bên nam cung toàn là con vợ lẽ không được sủng ái, ban đầu cũng không có hy vọng gì, nhưng nghe nói hoàng thượng thật sự sủng hạnh một nam tử, tất cả đều ngã ngửa, đồng thời cũng cảm thấy cơ hội đã mặc kệ hai cung hậu phi nghĩ như thế nào, Long Bạch Bạch ngủ rất thoải mái, loại thoải mái này không giống với trong cung điện của mình, hắn cũng không biết vì sao, cứ cảm thấy ở bên cạnh người tốt trong lòng sẽ rất yên ổn, giống như trên người đối phương có thứ gì hấp dẫn hắn, đi tới gần liền cảm thấy cả người giống như đắm chìm trong ánh nắng, ấm áp dạt dào, lúc trước vẫn cảm thấy cả người không khỏe nháy mắt liền biến mất hoàn này Long Bạch Bạch thoải mái, Chu Kì Nghiêu bị hắn túm long bào thì một đêm không nhìn khuôn mặt Long Bạch Bạch cả một đêm, biết rõ đây chỉ là nhìn và nghĩ về người khác, nhưng hôm nay thấy được, hắn mới phát hiện mình căn bản không quên những ngày bị ức hiếp trong quá khứ, không quên bộ dáng thiếu niên kia như tiên nhân xuất hiện cứu vớt hắn, thậm chí giọng điệu và tướng mạo của đối phương đều khắc sâu trong đầu hắn, nhưng khi nhìn qua ngốc tử trước mặt này thì ấn tượng càng thêm mạnh tiếc….. rốt cuộc không phải năm như vậy hắn vẫn một mực tìm, vài năm nay mới hiểu được rốt cục không tìm được, hắn biết rõ nên từ bỏ, nhưng mà vẫn không cam đã gần tới giờ lâm triều, Chu Kì Nghiêu mới thu hồi tầm mắt, nhìn màu vàng tươi trên long sàng, nhắm mắt lại hồi lâu, khi mở mắt ra lại trở thành một vị hoàng đế lạnh lùng vô tình, không phải hắn, rốt cuộc vẫn là không hôm qua hắn bởi vì khuôn mặt này nên mới mềm lòng, nên khôi phục quỹ đạo như bình thường đầu Chu Kì Nghiêu nghĩ ngốc tử này sẽ ngủ tới khi mặt trời lên cao, nhưng hắn vừa đem ống tay áo mình kéo về, kết quả trước khi Tô Toàn đi vào hầu hạ tiểu ngốc tử này đã mơ màng mở mắt ra, ngồi dậy, động tác rất trôi chảy không hề giống muốn ngủ áo ngủ lộn xộn, kéo ra một tảng lớn, lộ ra nửa bả vai, muốn vượt qua hắn để xuống Kì Nghiêu nhíu chặt chân mày, đem người kéo trở về, mặt bình tĩnh không hề lên tháng qua mặt trời vừa mọc Long Bạch Bạch đều bị ma ma lôi dậy, ma ma bắt hắn trước hừng đông phải dậy làm việc, nếu không sẽ không có cơm ăn, còn bị đánh, hắn sợ bị đánh, cũng rất nghe thật ma ma đánh không lại hắn, nhưng cả nhà ân nhân khi đưa hắn đi đã dặn hắn phải nghe lời ma ma, ân nhân cứu hắn, lúc trước hắn đều nghe lời cả nhà ân nhân, vì thế hắn liền ngoan ngoãn nghe mơ ngủ còn tưởng rằng nơi này là Phi Vân Bạch Bạch bị kéo về quay đầu liền nhìn thấy Chu Kì Nghiêu, ánh mắt liền sáng lên “A, là ngươi!” người tốt…. đi theo người tốt sẽ có thịt ăn!Thì ra….. không phải nằm Kì Nghiêu nhìn thấy ngốc tử này nhận ra mình vẻ mặt mới tốt hơn một chút, “quần áo, mặc.” cứ như vậy mà đi ra ngoài, còn ra thể thống gì?Có thể tưởng tượng đối phương là người khờ, ma ma kia còn ức hiếp hắn, xem ra cũng không phải là thiệt lòng dạy Bạch Bạch mờ mịt cúi đầu, nhìn thấy vạt áo của mình mở rộng, tùy ý kéo kéo, lại ngây ngốc cười, chờ chỉ thỉ tiếp ràng vẻ mặt của ngốc tử này rất ngốc, nhìn lúc nào cũng như vậy, nhưng Chu Kì Nghiêu liếc mắt một cái liền nhìn ra ngốc tử này đang nghĩ cái gì, đây là đang chờ được ăn đi?Chu Kì Nghiêu hờ hững đứng dậy, gọi Tô Toàn tiến vào, đoàn người nối đuôi nhau mà vào, đầu cũng không dám Chu Kì Nghiêu mặc long bào xong xuôi chuẩn bị vào triều sớm, quay đầu liền nhìn thấy tiểu ngốc tử đang cúi đầu thất vọng đứng ở đó, lén lén nhìn hắn không có cơm ăn, thật đau Kì Nghiêu bị ánh mắt như cún con của tên ngốc này làm cho tức cười, nhưng mà trên mặt vẫn trầm tĩnh như nước, khi nhìn vào ánh mắt chờ mong của Long Bạch Bạch, đằng sau liền vang lên tiếng hít khí tủi thân, cũng không dám nói ra miệng, miệng hắn hơi nhếch lên mang theo chút ý cười, đi tới trước mặt Tô Toàn đang cúi đầu không dám nhìn lung tung “ngươi ở lại cho người chuẩn bị đồ ăn cho hắn, sau đó thì đưa hắn về.” dừng một chút, nghĩ tới lượng cơm tối qua của đối phương, “phải đủ.”Tô Toàn sửng sốt, vẻ mặt phức tạp vội vàng trả Chu Kì Nghiêu bước ra khỏi cửa điện thì nghe thấy tiếng động ở sau lưng, lập tức nghe thấy tiếng hít không khí của tiểu tử kia, chắc là đụng vào nơi nào, nụ cười ở khóe miệng hắn càng sâu sắc đó hắn cố gắng đè nén xuống, uy nghiêm bước về phía Bạch Bạch ở lại chỗ hoàng thượng cọ được một bữa cơm no rồi mới được Tô Toàn đưa về Phi Vân điện, hắn vừa vào cung điện liền nhớ tới ma ma, hắn len lén đi ra ngoài sẽ không bị ma ma đánh chứ?Kết quả, vừa mới đi vào Phi Vân điện những cung nhân ở đây đều quỳ xuống gọi hắn là công Bạch Bạch bị hoảng sợ đây, đây là tình huống gì?Hắn nhanh chóng quay đầu nhìn Tô Toàn, đôi mắt nhỏ mờ mịt “Ma ma đâu?”Tối hôm qua Tô Toàn đã đem điêu nô kia tới mật thất xử lý, hiện giờ cung nhân ở Phi Vân điện đều là hắn tự mình chọn, cũng không sợ sẽ lại ức hiếp Vân tam công tử hắn tới đây đã chuẩn bị trước “Hồi bẩm công tử, Lí ma ma lớn tuổi phải xuất cung an hưởng tuổi già, là do Vân tướng quân yêu cầu. kể từ bây giờ những nô tài trong cung này đều là người mới, công tử sẽ không bị đói bụng.”Lực chú ý của Long Bạch Bạch quả nhiên bị mấy chữ “không đói bụng” hấp dẫn, lập tức vứt Lí ma ma ra sau đầu “Thật sự sẽ không đói bụng sao?”Bởi vì thái độ của Chu Kì Nghiêu nên Tô Toàn đối sử càng thêm ân cần với Long Bạch Bạch, có hỏi có đáp, nhóm cung nhân ở cách đó không xa nghe thấy càng thêm cẩn thận hơn, xem ra Vân công tử này quả thật có khác biệt, ngay cả đại tổng quản bên người hoàng thượng còn để bụng tên ngốc tử này như vậy, bọn họ càng không thể bằng mặt mà không bằng ngày kế tiếp Long Bạch Bạch quả nhiên không đói bụng, nhưng mà cũng không gặp lại “người tốt”.Ngoại trừ lúc ngủ sẽ cảm thấy cả người khó chịu không khỏe, nhưng hắn đã quen, cũng liền cảm thấy không có ngày vui vẻ chơi đùa phơi nắng, cuộc sống cũng rất thoải Bạch Bạch nơi này thoải mái, công tử cung phi trong hậu cung không thoải phi một mực chờ, chờ hoàng thượng sẽ lật bài tử của người khác, kết quả ngoại trừ đêm đầu tiên để cho ngốc tử kia thị tẩm xong sau đó không hề có động tĩnh đầu còn nghĩ thân phận của mình cao hơn Vân công tử này, không muốn hạ thân phận, hơn nữa trong hậu cung không ai dám động, các nàng không muốn làm con chim đầu đàn này, kết quả đợi mấy ngày ngốc tử kia hình như không có việc gì, tới ngày thứ ba rốt cục có người ngồi không phi là người đầu tiên đi qua, vì có rất ít nam tử được đưa vào cung lần này, tổng cộng cũng chỉ có năm người, Long Bạch Bạch tuy rằng là ngốc tử nhưng thái hậu vẫn không bỏ đi phong hào của hắn, bên ngoài vẫn phong làm Vân phi, bởi vì là nam tử, ngày thường vẫn gọi là Vân công phận của hai người cũng không khác nhau nhiều lắm, chỉ là nàng không tiện một mình đến cung điện nam phi, cho nên trực tiếp đưa thư đến Vân Phi điện, nói là tháng ba hoa đào đã nở, mời Vân công tử tới ngự hoa viên ngắm hoa ăn chút điểm Long Bạch Bạch nghe tiểu thái giám nói là vừa mới ăn no đang phơi nắng, vốn đang lười biếng ngủ gật, nghe thấy hai chữ điểm tâm ánh mắt liền sáng khái là hai năm nay bị bỏ đói, hắn có chấp niệm rất lớn với đồ chứ ở trong mắt hắn ăn có lực hấp dẫn rất thế Long Bạch Bạch liền đồng ý ước đầu Đổng phi nghĩ Vân Bạch Liệt sẽ không dám đi, không nghĩ tới đối phương tới còn mang theo bộ dáng ngu dại, vẻ mặt nàng không thay đổi còn giả vờ, ở trước mặt các nàng còn giả ngu sao?Long Bạch Bạch đi vào trong chòi nghỉ mát liền ngồi xuống, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm điểm tâm trên bàn phi liếc hắn một cái, nghe nói đối phương dùng lý do mình bị ma ma bỏ đói mới có được sự chú ý của hoàng thượng, hiện giờ còn tiếp tục giả vờ đáng thương sao? Nàng liếc nhìn ma ma đi theo, mới mở miệng nói “Đây là bản cung tự mình làm, nếu Vân công tử thích, có thể nếm thử một chút.”Long Bạch Bạch ngồi thẳng thân mình “Được”. tỷ tỷ này là người tốt, sao lại biết được hắn đang đói bụng chứ?Long Bạch Bạch liếc nàng một cái, cầm lấy một miếng, cái miệng nhỏ vừa cắn một cái, ánh mắt lập tức sáng lên, giống như con chuột nhỏ bắt đầu hì hục phi nhìn, lén bĩu môi, bắt đầu kích Vân công tử giả ngốc để hắn giấu đầu lòi đuôi, nói một câu mang hàm nghĩa “Nghe nói mấy ngày trước Vân công tử không cẩn thận tình cờ’ gặp được hoàng thượng, thật đúng là may mắn, chúng ta lại không có vận may như vậy, đã ba tháng này liếc mắt một cái cũng chưa từng có, vẫn là Vân công tử may mắn, lại còn có thể ăn cùng với hoàng thượng.” Đổng phi nói lời mang thâm ý, bên ngoài là đang khen Long Bạch Bạch, nhưng bên trong là đang mắng đối phương không biết xấu hổ bất chấp dùng thủ đoạn để có được lực chú ý của hoàng lúc nàng đang cằn nhằn Long Bạch Bạch đã ăn xong miếng điểm tâm kia, đưa lưỡi liếm liếm môi, cảm thấy tay nghề của tỷ tỷ này thật tốt, ăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, ngoan ngoãn lộ ra một nụ cười thật tươi với Đổng phi “ngươi cũng ăn.”Đổng phi đang chờ đối phương phản ứng để bị bại lộ “???” ăn cái gì mà ăn? Lúc này là lúc ăn sao?Long Bạch Bạch không hiểu nàng đang tức giận, vẻ mặt chân thành tiếp tục chờ trả lời tỷ tỷ này là người tốt nhưng lúc nói thì hơi chậm, hắn không nóng nảy, hắn từ từ phi cau mày, nhìn hắn lộ ra nụ cười ngây ngô liền tức, còn giả vờ sao?Liền rộng lượng phất tay “Bản cung không ăn, nếu công tử thích, vậy thì tiếp tục ăn đi.”Long Bạch Bạch dạ to một tiếng hắn quả nhiên không nhìn lầm, tỷ tỷ này thật sự là người phi nhìn tên nhóc này vui tươi hơn hở cầm một khối điểm tâm ăn, nghĩ thầm xem ra đạo hạnh thực cao thâm, đây hoàn toàn là muốn kiên trì không định tiếp chiêu, nàng tiếp tục nói “Hơn nữa công tử nếu đã hầu hạ hoàng thượng, đây là ân đức rất lớn, nhưng công tử sao vẫn còn ở Phi Vân điện? Theo bản cung, lần sau nếu công tử nhìn thấy hoàng thượng nên nhắc tới, để có thể chuyển tới một cung điện tốt hơn Phi Vân điện, nghe nói Phi Vân điện hiện giờ hơi vắng vẻ.” lời nói trong ngoài đều mang ý mỉa mai, thị tẩm thì thế nào? Không phải vẫn phải ở trong góc vắng vẻ đó sao? Không phải là do hầu hạ không tốt bị hoàng thượng vứt bỏ đó chứ?Long Bạch Bạch nghe không hiểu, lực chú ý đều đặt lên điểm tâm, thế nhưng nghĩ rằng tỷ tỷ đã cho hắn đồ ăn, không thể không để ý tỷ tỷ, cho nên hắn vừa ăn vừa gật phi nhìn Long Bạch Bạch vẫn không tức giận như cũ “….” Không nghĩ tới như vậy mà cũng không tức giận? thật sự là hồ ly ngàn năm thành tinh, như vậy mà cũng có thể nhịn được sao? Trách không được có thể nắm được trái tim của hoàng thế Đổng phi tiếp tục cằn nhằn, Long Bạch Bạch thì vui vẻ Long Bạch Bạch ăn no, vuốt bụng mắt tỏa sáng nhìn Đổng phi tức giận đỏ bừng mặt, đứng lên, rất chân thành nói một câu “Tỷ tỷ, ngươi thật sự là người tốt.” Cho hắn ăn điểm tâm ngon như vậy, thật tốt, nhưng trời sắp tối rồi, hắn nên trở về dùng bữa phi nói từ trưa cho tới chiều tới mức miệng khô lưỡi khô mà đối phương không sứt mẻ gì, khiến nàng tức đến khó thở “???”.
Văn bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm Hoàng đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó “Cái đuôi? Có thể ăn không?”Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng “….”Bạch Long ngốc tủi thân “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”Người nào đó “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.” Đọc Truyện
Cùng đọc truyện Thật Sự Không Thể Ăn Đuôi Sao? của tác giả Thả Phất tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại gốc Cái đuôi thật sự không thể ăn sao?Thể loại Đam mỹ, cổ trang, ngọt sủng, huyền huyễn, cung đình, sinh tử, sảng văn, sinh con, chủ thụ, 1×1, huyền thuVăn ánLong Bạch Bạch, nghe tên cũng hiểu đây là một chú rồng màu rồng nhỏ ngây thơ khờ khạo này chưa trải qua nhân gian hiểm ác, lòng người khó đoán, vậy nên ngốc tới mới đưa long châu của mình cho một phàm nhân hay bị người khác bắt nạt, ức nhân đó là một thế tử, có được long châu, thế tử không ngốc nữa, mà trở nên thông minh hơn người, còn trở thành đế vương vạn người tôn con rồng nhỏ khờ khạo kia á, thì trở nên...ngu ngốc thật tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, Bạch Long ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó “Cái đuôi? Có thể ăn không?”Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng “….”Bạch Long ngốc tủi thân “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”Người nào đó “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”
Editor huyền thuThể loại Cổ trang, huyền huyễn, cung đình, sinh tử, 1×1, bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó “Cái đuôi? Có thể ăn không?”Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng “….”Bạch Long ngốc tủi thân “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”Người nào đó “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”
thật sự không thể ăn đuôi sao